Trường hợp đầu tiên là bé D.A. (5 tuổi, huyện Tân Sơn, Phú Thọ). Trong lúc vui chơi tại huyện Cẩm Khê, bé không may bị đuối nước. Khi được phát hiện và đưa lên bờ, bé đã bất tỉnh, toàn thân tím tái. Một người đàn ông và bố bé lập tức thực hiện ép tim ngoài lồng ngực và thổi ngạt tại chỗ. Sau khoảng hai phút, bé bắt đầu hồi tỉnh và bật khóc. Gia đình nhanh chóng đưa bé đến Trung tâm Y tế huyện Cẩm Khê Phú Thọ).
Tại bệnh viện, bé đã qua cơn nguy hiểm, được theo dõi và điều trị nội trú. Khi tình trạng sức khỏe ổn định, gia đình xin chuyển bé về địa phương tiếp tục theo dõi.
Trường hợp thứ hai là chị Đ.L. (42 tuổi, xã Điêu Lương, Cẩm Khê, Phú Thọ) bị ong vò vẽ đốt, xuất hiện phản ứng dị ứng toàn thân, khó thở, đau bụng. Tại Trạm Y tế xã, chị được chẩn đoán phản vệ nặng và kịp thời tiêm Adrenalin, xử trí theo phác đồ cấp cứu phản vệ. Sau khi chuyển tuyến và điều trị tích cực trong 7 ngày, chị L. đã hồi phục hoàn toàn và xuất viện.
Theo BSCKI Hà Huy Mến – Trưởng khoa Cấp cứu, Hồi sức tích cực và Thận nhân tạo, cả hai bệnh nhân đều có nguy cơ tử vong cao nếu không được sơ cứu kịp thời. Đặc biệt với đuối nước, khi tim ngừng đập trên 5 phút, não sẽ thiếu oxy nghiêm trọng, dễ dẫn đến tử vong hoặc tổn thương không thể hồi phục. "Ép tim, thổi ngạt là biện pháp duy nhất cứu sống nạn nhân đuối nước", bác sĩ nhấn mạnh.
Trong khi đó, phản vệ do ong đốt là cấp cứu tối khẩn cấp. Nếu không tiêm Adrenalin và xử trí kịp thời, bệnh nhân có thể nhanh chóng rơi vào tình trạng sốc phản vệ, tụt huyết áp, suy hô hấp và tử vong.
Hai trường hợp trên là minh chứng rõ ràng cho giá trị thiết thực của việc phổ cập kiến thức sơ cứu trong cộng đồng. Việc phát hiện sớm, xử trí ban đầu đúng cách có thể quyết định sự sống còn của người gặp nạn trước khi đến cơ sở y tế. Các chuyên gia khuyến cáo: mỗi người dân, đặc biệt là phụ huynh và cán bộ cơ sở, cần được trang bị kỹ năng sơ cứu cơ bản để chủ động ứng phó trong các tình huống nguy cấp.